vật hy sinh nữ phụ nuôi con hằng ngày
Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày. Thể loại: Danh sách chương Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày. Chương 1: Xuyên Qua. 1 Lạc Kim Vũ là một trong số ít tiểu hoa đán có kỹ thuật diễn tại giới giải trí,
Đọc ngay tập 27 : Chương 27: Ba ba bị mắng của Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày full trên Cổng Truyện - Blog truyện online|Đọc truyện online miễn phí, truyện hay, truyện mới, truyện gì cũng có
New Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày Thread starter Trở thành mẹ ruột của vật hy sinh nam phụ. Full Vật Hi Sinh Nông Nữ Nghịch Tập. Thanh Ngưng Manh; Chương 1427 17/03/2019. New Sổ tay sinh tồn của vật hi sinh. Nhất Đường;
Vật Hi Sinh Nữ Phụ Phật Hệ Dưỡng Oa Hằng Ngày, Chương 74, Chính văn Chương 74 Nguyên Thủy; Tương Lai; Khác; Diễn đàn; Đăng nhập / Đăng ký . Vật Hi Sinh Nữ Phụ Phật Hệ Dưỡng Oa Hằng Ngày Chương 74 : Chính văn Chương 74. Người đăng: LYSANSAN828 . Ngày đăng: 10:14 23-11-2018
Link chương 76" chương + Pn[Xuyên sách] Vật hi sinh nữ phụ nuôi con hằng ngàyTác giả: Danh Đường Đa Tiểu
Ebook Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày - Danh Đường Đa Tiểu Tỷ - Tới chương 40 27/07/2019 Admin Ngôn Tình , Nữ phụ , Xuyên Không Tải Ebook Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày - Danh Đường Đa Tiểu Tỷ Tới chương 40 Epub, Prc/Mobi, Pdf.
kimbrentwillmi1970. Tác giả Thể loại Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên KhôngNguồn Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái Đang raSố chương 40Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Editor Gái già thích ngôn tìnhThể loại Ngôn tình, nguyên sang, hiện đại, xuyên sách, tình cảm, HE, diễn viên ai cũng mong mình nhận được giải thưởng cao quý khi sự nghiệp diễn xuất của Lạc Kim Vũ đang phát triển vượt trội đặc biệt cô còn mới vừa được giải thưởng ảnh hậu Kim Sư. Cô đang vô cùng cảm thấy hạnh phúc thì đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình hào môn trạch đấu đầy máu thành mẹ ruột của vật hy sinh nam mắn chính là cô xuyên qua còn kịp lúc, mẹ ruột nam chủ còn chưa lên đàiQuyết chí rời khỏi cái nơi đầy thị phi này, nhưng mà......"Mommy đừng khổ sở, chụt chụt""Mommy, mẹ cười lên thật là đẹp!""Mommy, con thật sự rất yêu mẹ đó nha!"Thôi thôi, con trai cũng mang theo đi!Cảnh Tư Hàn bị lãng quên ở xó góc......Vợ yêu ơi! Người lớn cũng mang theo được không?
Nghe xong Lạc Kim Vũ trả lời, trong đầu Yến Thanh nháy mắt hiện lên rất nhiều hình ảnh, nhưng thực mau lại phủ định toàn bộ, trực giác nói cho anh, Lạc Kim Vũ không phải là loại người này, nếu cô thật sự có kim chủ, lúc trước cần gì phải khổ cực đi làm diễn viên quần chúng.*Kim chủ kim=vàng ; chủ=chủ nhân. Kim chủ thường là những người có tiền có thế thích bao dưỡng nuôi người khác, kim chủ có thể là đàn ông cũng có thể là phụ nữ, Kim chủ cũng có thể là người có gia đình cũng có thể là người độc thân. Người tìm đến kim chủ thường lấy t1nh dục đổi lấy sự nổi thế anh áp xuống ý nghĩ kia, nhẹ nhàng bâng quơ mà hỏi khéo một câu "Trong ngành này rất ít có người lựa chọn làm mẹ giống như cô."Lạc Kim Vũ cười, nghiêng đầu nhìn bé, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng "Nếu ông trời muốn tặng cho tôi một phần lễ vật, tôi chỉ đành biết ơn giang ha tay đón nhận."Yến Thanh nghe cô nói vậy, ánh mắt lập loè đầy nặng nề dừng ở trên người Lạc Kim Vũ, bắt đầu cuồn cuộn cảm xúc vô cùng phức tạp, giống như vừa mới chịu một trận chấn động tinh thần, nhưng khi Lạc Kim Vũ quay đầu lại nhìn, thì đã thu hồi tầm mắt, giọng điệu khó được mang lên một chút ôn nhu, anh nói"Cô cũng là lễ vật tốt nhất mà ông trời dành tặng cho thằng bé"Ông trời làm cô xuyên vào trong quyển sách này, trở thành mẹ của Cảnh Gia Dịch, cho nên có thể mang theo bé rời xa Cảnh gia, thay đổi vận mệnh trở thành vật hi sinh của bé. Còn không phải là lễ vật tốt nhất sao?Lạc Kim Vũ đối với những lời này của Yến Thanh rất là hưởng thụ, cô nhướng môi cười khẽ, trêu ghẹo nói "Đạo diễn Yến muốn khen tôi cứ nói thẳng, cần gì quanh co lòng vòng như vậy?"Yến Thanh mày kiếm giương lên, trên mặt cũng mang theo ý cười, anh biết nghe lời, nói "Cô là một người mẹ vĩ đại.""Cảm ơn."Lạc Kim Vũ mới phát hiện, bản thân nghe được những câu khích lệ lại sinh ra cảm giác thành tựu hơn mười lần so với đoạt được giải thưởng, cô phát ra nụ cười thật lòng, thái độ đối với Yến Thanh cũng tăng thêm gần gũi, nhìn đối phương bằng một đôi đôi mắt đẹp óng ánh như làn sóng dập dờn trên biển"Thật không nghĩ tới, có một ngày tôi cũng có thể nghe được lời khích lệ từ đạo diễn Yến, thật đúng là thụ sủng nhược kinh."*Thụ sủng nhược kinh được quan tâm mà lo sợ; được thương yêu mà vừa mừng vừa lo."Chẳng lẽ tôi ngày thường nhìn rất hung dữ sao?" Yến Thanh sờ sờ Kim Vũ giả vờ kinh ngạc "Bộ đạo diễn Yến không biết dáng vẻ ngày thường của mình sao. Thời điểm tôi còn hợp tác với đoàn phim 《 Năm mới tết đến 》, không bao giờ nghe được một lời hay từ trong miệng anh."Yến Thanh khóe môi nhếch, nói "Điều đó chứng minh cô làm diễn viên không có thành công như làm mẹ, xin tiếp tục nỗ lực tăng lên kỹ năng diễn.""Tôi thật sự không biết anh đang khen tôi hay đang chê nữa" Lạc Kim Vũ nhăn mũi, giọng nói nhẹ nhàng, nhìn qua hơi có chút đáng nguc Yến Thanh chấn động, phát ra tiếng cười trầm thấp mà sung sướng, anh hiếm khi ở bên ngoài biểu hiện cảm xúc như vậy, nhưng giờ phút này một chút cũng không nghĩ che dấu."Khen cô." Anh cười Kim Vũ cho rằng anh chỉ khách sáo, nhún vai, biểu hiện không sao cả "Ok, cứ cho là vậy đi, vậy cảm ơn ngài đã khen"Yến Thanh cảm thấy nổi buồn bực cả ngày hôm nay đều tan biến vào giờ phút này, hẹn Lạc Kim Vũ dùng cơm là quyết định đúng đắn."Gọi món đi, thời gian này chắc thằng bé cũng đã đói bụng." Yến Thanh nhìn Cảnh Gia Dịch, cố ý nhỏ giọng nghe có vẻ khá thân thiết "Con thích ăn món gì? Để chú gọi cho con."Cảnh Gia Dịch chớp đôi mắt, hơi nghiêng đầu nhìn Lạc Kim Vũ, thấy mommy cười nhìn bé gật đầu, lúc này mới nhìn Yến Thanh nói "Thích ăn trứng."Yến Thanh chạm hai lần ở trên màn hình iPad, sau đó đưa qua trước mặt bé, nói "Trứng sao? Nơi này có rất món, con nhìn xem thích nhất loại nào?"Phòng VIP, nên bàn ăn rất lớn, ba người ngồi có chút trống rỗng, Yến Thanh giơ iPad, cảm thấy khoảng cách quá xa, vì thế lại đứng dậy đi đến bên cạnh Cảnh Gia Dịch, kéo ghế ngồi xuống, nghiêm túc hỏi bé thích ăn món quá trình chọn món, anh lại cẩn thận hỏi Lạc Kim Vũ xem Cảnh Gia Dịch có dị ứng nguyên liệu nào hay không, tiếp theo sau mới Kim Vũ ở một bên nhìn hai người, thật sự không thể tưởng tượng được, một Yến Thanh cà lơ phất phơ trong ấn tượng của cô cũng có một mặt dịu dàng như vậy, nhịn không được cảm khái "Đạo diễn Yến trong tương lai khẳng định là một người ba tốt"Yến Thanh nghe tiếng ngẩng đầu nhìn cô, đột nhiên phun ra một câu "Ừm, vậy cũng phải gặp được một người mẹ giống như cô mới được.""Hả?" Lạc Kim Vũ ngẩn Thanh cười nói "Ở một gia đình phải có đầy đủ cha mẹ thì con cái có thể thực sự hạnh phúc."Lạc Kim Vũ lập tức nghĩ đến Cảnh Tư Hàn, cô yêu thương vuốt đầu bé, đồng cảm như bản thân mình cũng từng bị, gật đầu "Đúng vậy"Chầu cơm này vui vẻ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Lạc Kim Vũ, đặc biệt là ở trên bàn ăn, hành động chăm sóc Cảnh Gia Dịch rất tự nhiên của Yến Thanh làm cô thay đổi ấn tượng ban đầu đối với "đạo diễn Yến độc miệng"."Đạo diễn Yến, anh thoạt nhìn rất quen thuộc với chuyện chăm sóc con nít nha" Lạc Kim Vũ nhìn thấy Yến Thanh múc nửa chén canh, cẩn thận dùng cái muỗng quấy điều giảm bớt độ nóng, dùng tay áp vào bụng chén thử thử độ ấm, mới đem chén canh để trước mặt bàn của bé, không khỏi cảm thán một Thanh dùng khăn lông ướt ấn ấn tay, nói "Bởi vì tôi có rất nhiều con.""Hửm?"Lạc Kim Vũ có chút kinh ngạc, bởi vì Yến Thanh nhìn qua cũng không giống loại người sớm đi vào địa ngục hôn nhân "Sớm biết vậy thì kêu đạo diễn Yến dẫn theo vợ cùng con đến đây ăn cơm thì tốt rồi."Yến Thanh cười "Nếu lũ nhỏ đều tới thì nơi này chắc chắn không đủ chỗ ngồi."Điều này thật sự là làm Lạc Kim Vũ chấn động kinh ngạc, căn phòng này có ít nhất mười mấy cái ghế, vậy mà còn không có chỗ ngồi? Kẻ có tiền đều không để ý đến chính sách kế hoạch của chính phủ hay sao?Yến Thanh nhìn Lạc Kim Vũ trợn mắt lên, trong mắt mang lên ý cười thực hiện được, anh lấy ra di động giải khóa, chạm vuốt vài cái rồi đưa cho Lạc Kim Vũ "Hai mươi mốt cô con gái, mười ba cậu con trai, tổng cộng ba mươi bốn đứa.""Wowwww" Lạc Kim Vũ tiếp nhận điện thoại, vừa thấy, không khỏi kinh sợ thốt ra một trong di động là một tấm ảnh chụp chung, mấy chục đứa trẻ lớn lớn bé bé vai sóng nhau đứng chung một chỗ, Yến Thanh đứng ở góc cuối cùng bên trái, thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều so với hiện tại, cười rất sáng lạn, phía sau có dòng chữ "Cô nhi viện ngôi sao"."Đạo diễn Yến, anh thật đúng là chân nhân bất lộ tướng. Tôi hoàn toàn không nghĩ tới người như anh vậy mà cũng......" Lạc Kim Vũ nói đến một nửa lập tức Thanh liếc cô, nói "Người như tôi? Tôi là loại nào người?"Lạc Kim Vũ cười mỉa một tiếng, chạm chạm ở trên màn hình di động nói "Đạo diễn Yến đẹp trai đến như vậy, trước kia sao không thấy tươi cười chút nào, nếu ở đoàn phim anh giống như trong bức hình này, tôi còn có thể hiểu lầm anh sao?"Yến Thanh tiếp nhận di động cũng nhìn thoáng qua, tùy ý đặt sang một bên, lại không có trả lời Lạc Kim Vũ, chỉ nói "Nếu sau này có cơ hội, cô cũng có thể mang theo Dương Dương đến đó chơi, bọn nhỏ đều rất đáng yếu, cũng rất hiểu chuyện."Lạc Kim Vũ nhìn kỹ anh, cũng không tiếp tục đề tài, chỉ gật đầu "Ok."Ba người gọi không nhiều cũng không ít, nói nói cười cười thời gian cũng trôi qua rất nhanh, Lạc Kim Vũ thấy Yến Thanh đã buông đũa xuống, biết anh đã ăn no, đứng dậy mở túi xách cầm theo bóp tiền, kéo cửa ra, nói với nhân viên phục vụ trực tầng "Chào anh, tính tiền phòng này dùm"Nhân viên phục vụ lập tức mở iPad vuốt vuốt chấm chấm, kính trọng cẩn thận nhìn Lạc Kim Vũ nói "Thưa cô, chi phí phòng VIP 03 của cô đã thanh toán."Lạc Kim Vũ sửng sốt, cô không có nhìn thấy Yến Thanh rời khỏi phòng, anh ta làm cách nào mà thanh toán "Nhưng tôi chưa trả tiền mà""Giám đốc Yến vừa vào tiệm đã nói qua, toàn bộ chi phí ăn uống hôm nay đều tính vào thẻ của anh ấy"Lúc này, Yến Thanh ôm Cảnh Gia Dịch từ phía sau đi ra, Lạc Kim Vũ nhìn anh "Đạo diễn Yến, không phải tôi đã nói là mời anh hay sao?.Yến Thanh hơi rũ mắt đứng đối diện cô, nói "Loại người " mắt cao hơn đầu, không coi ai ra gì, ăn chơi trác táng" ra cửa ăn cơm còn có thể làm phái nữ trả tiền?"Lạc Kim Vũ nhịn không được cười ra tiếng "Ý hồi nãy của tôi không phải như vậy.""Phải không? Tôi còn tưởng rằng vừa rồi cô muốn nói lại thôi, có khi trong lòng cô chính là nghĩ như vậy, nhìn vậy chắc là tôi đã đoán sai." Yến Thanh thuận tay đưa túi cho Lạc Kim Kim Vũ biết đợt trả ân tình này đã không thành công, chỉ đành phải tiếp nhận túi, nói "Hy vọng lần tới đạo diễn Yến cho tôi thêm một cơ hội để biểu đạt lòng biết ơn."Yến Thanh chỉ hơi hơi mỉm cười, Lạc Kim Vũ treo túi trên vai, vươn tay nhìn Cảnh Gia Dịch "Tới, đừng làm phiền chú yến, qua mommy ôm."Đã hơn tám giờ tối, Cảnh Gia Dịch bụng nhỏ ăn no, giờ phút này dựa vào trên vai Yến Thanh có chút mơ màng sắp ngủ, nghe giọng Lạc Kim Vũ xốc mí mắt, còn chưa kịp phản Thanh giơ tay vỗ nhẹ hai cái phía sau lưng bé, nói "Không có việc gì, đi thôi."Lạc Kim Vũ chỉ phải đi theo, một hàng ba người đi ngang qua phòng VVIP 01, phía trước một nhân viên phục vụ đang đi tới trên tay bưng một khay món ăn, vừa đi ngang qua thì nhân viên phục vụ không biết sao trợt chân, khay đồ ăn trong tay nghiêng đổ sang một bên, tô súp lập tức b4n ra tới, Yến Thanh chỉ kịp hơi nghiêng người giơ tay che bé tránh nước súp viên phục vụ còn chưa thể ổn định thăng bằng, bản năng ngã nghiêng vào vách tường khay súp trực tiếp đổ ở trên mặt Thanh bảo vệ bé nhanh chóng lui về phía sau hai bước, Cảnh Gia Dịch cũng bị tiếng đổ vỡ làm bừng tỉnh, ở trong lòng ngực Yến Thanh giật bắn người. Lạc Kim Vũ lập tức đi đến, vội la lên "Không có việc gì đi?"Yến Thanh nhẹ nhàng ôm bé đặt ở trên mặt đất, Lạc Kim Vũ cẩn thận kiểm tra, xác nhận Cảnh Gia Dịch không có bị súp nóng làm phỏng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi."Chú Yến, đỏ." Cảnh Gia Dịch đột nhiên giơ tay chỉ vào tay trái của Yến Kim Vũ lúc này mới nhìn thấy mu bàn tay của Yến Thanh đỏ hồng một mảng, tay áo ướt đẫm. Tình thế cấp bách, cô nắm lấy tay Yến Thanh, gở nút tay áo sơ mi của anh ra, dù sao cũng là tô súp nóng hổi, bị lớp quần áo dính vào ngược lại sẽ bỏng nặng Thanh hơi hơi tránh một chút, nói "Không có việc gì.""Cái này mà còn không có việc gì?" Lạc Kim Vũ không nhịn xuống ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, động tác trên tay nhanh chóng dứt Thanh môi mỏng giật giật, hơi rũ mí mắt che khuất ánh sáng trong động bên ngoài làm kinh động người bên trong phòng VVIP, có người từ trong phòng mở cửa ra, đứng ở cửa trách cứ nói "Mấy người làm cái gì vậy?"Nhân viên phục vụ lập tức tiến lên giải thích, xin lỗi, hình như người nọ uống rượu, cúi đầu nhìn mớ hỗn độn ngoài cửa, reo lên "Làm việc kiểu gì vậy? Không biết Cảnh thiếu đang ở bên trong sao? Rối loạn lung tung, giống cái gì?"Cảnh Tư Hàn chịu tham gia bữa tiệc này cũng chỉ là khách sáo, đã rất có chút chán đến chết, lúc này nghe được tiếng động ngoài cửa, trong lúc vô tình thoáng nhìn ra bên ngoài, nhìn đến một hình bóng quen thuộc, đồng tử co rụt lại, đột nhiên từ chỗ ngồi đứng bật lên, thậm chí không cẩn thận làm ngã ghế ra phía sau, nện ở trên thảm phát ra một tiếng trầm ngoài, một người phụ nữ đang nắm lấy tay một người đàn ông..... là Lạc Kim Vũ?Hết chương 56
Truyện Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng NgàyTác giả Danh Đường Đa Tiểu TỷCặp chính Lạc Kim Vũ x Cảnh Tư HànĐộ dài 101 chương + 4 phiên ngoạiVăn ánLà diễn viên ai cũng mong mình nhận được giải thưởng cao quý khi sự nghiệp diễn xuất của Lạc Kim Vũ đang phát triển vượt trội đặc biệt cô còn mới vừa nhận được giải thưởng ảnh hậu Kim Sư. Cô đang vô cùng cảm thấy hạnh phúc thì đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình hào môn trạch đấu đầy máu thành mẹ ruột của vật hy sinh nam mắn chính là cô xuyên qua còn kịp lúc, mẹ ruột nam chủ còn chưa lên đàiQuyết chí rời khỏi cái nơi đầy thị phi này, nhưng mà......"Mommy đừng khổ sở, chụt chụt""Mommy, mẹ cười lên thật là đẹp!""Mommy, con thật sự rất yêu mẹ đó nha!"Thôi thôi, con trai cũng mang theo đi!Cảnh Tư Hàn bị lãng quên ở xó góc......Vợ yêu ơi! Người lớn cũng mang theo được không?
Sáng ngày hôm sau, Cảnh Gia Dịch còn chưa mở mắt, cái mũi nhỏ đã giật giật, ngửi được hương vị quen thuộc làm bé an trở mình, quả nhiên nhìn thấy mẹ đang nằm nghiêng ngủ ở bên cạnh. Bé nhẹ nhàng di chuyển chân ngắn nhỏ, từ chỗ nằm lăn một vòng đến cạnh mẹ, mắt tròn xoe chớp chớp, bỗng chốc cười cong như trăng tốt, mẹ đã về rồi!Cảnh Gia Dịch lăn một cái vào ngay trong lòng ngực Lạc Kim Vũ, cọ cọ trên người cô giống như một chú cún được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ra, khi Cảnh Gia Dịch sột soạt thức dậy cô đã tỉnh, chỉ muốn nhìn bé đến tột cùng muốn làm cái gì, kết quả thằng nhóc này lăn vào trong lòng ngực cô, nhìn dáng vẻ chắc là còn tính nướng tiếp một giấcTính trẻ con chợt nhảy ra, Lạc Kim Vũ vươn tay, trực tiếp ôm bé nhắc lên trên "Ây da! Xem mẹ bắt được cái gì nè ta, ủa, có phải là cục cưng bé nhỏ nhà chúng ta không vậy?"Bé giật mình nửa giây, lập tức nhào lên ôm mẹ, nằm bò ' Ha ha ' cười "Là Dương Dương, là cục cưng bé nhỏ của mẹ!"Lạc Kim Vũ giơ tay nhéo chóp mũi con trai, cười nói "Còn tự kêu bản thân là cục cưng bé nhỏ! Xấu hổ xấu hổ quá đi."Cảnh Gia Dịch vươn tay nhỏ ôm cổ mẹ, chôn mặt vào vai cô không nâng đầu lên, trong miệng mãi lẩm bẩm "Thực sự là cục cưng bé nhỏ mà, là cục cưng của riêng mẹ thôi à!"Lạc Kim Vũ bị bé nói đến cảm động, xoa xoa đầu tóc xù xù mượt như tơ của con trai bé nhỏ, nói "Đúng vậy, Dương Dương chính là cục cưng nhỏ bé của mẹ. Hôm nay cục cưng bé nhỏ có muốn làm gì không? Cả ngày hôm nay mẹ đều thuộc về một mình cục cưng bé nhỏ đó nha!"Cảnh Gia Dịch từ trong ngực cô ngẩng đầu, hỏi "Cái gì cũng có thể?""Đương nhiên! Ai kêu mẹ của con yêu nhất cục cưng bé nhỏ đáng yêu này đâu!" Lạc Kim Vũ gật đầu, hôn lên trán bé."Con muốn cưỡi ngựa nhỏ!"Cảnh Gia Dịch hai mắt sáng lên, tiếp tục nói "Giống... Giống như trong TV á, ngựa nhỏ xoay vòng vòng, rất đáng yêu."Lạc Kim Vũ vui vẻ nghe bé nói, không ngờ con trai của cô còn có lòng thiếu nữ, muốn cưỡi vòng xoay ngựa gỗ nữa chứ."Chuyện nhỏ!" Lạc Kim Vũ xoay người ngồi dậy, Cảnh Gia Dịch lập tức tự giác mở ra hai chân bám chặt vào hông cô, giống như bạch tuộc bám vào con Kim Vũ một tay nâng mông bé ước lượng, đứng lên đi vào phòng tắm "Rời giường thôi nào, rửa mặt xong chúng ta đi cưỡi ngựa nhỏ hen!""Ai da! Thiếu gia hôm nay đến sớm quá ta? Muốn ăn sáng luôn không, để tôi xuống bếp làm mấy món?" Má Trương từ phòng bếp đi ra, vừa lúc nhìn thấy Cảnh Tư Hàn đang đứng ở cửa đổi giày."Không cần đâu má Trương, con đã ăn rồi!" Cảnh Tư Hàn thay dép lê, cầm lên cái túi to to nằm bên chân, đi vào phòng được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Úi cha! Cái này là mua cho Dương Dương sao?" Má Trương nhìn thấy cái túi to, nhìn xuyên qua bên trong thấy mấy hộp đồ chơi, có chút kinh Tư Hàn đặt túi đồ chơi lên trên bàn trà, bởi vì quá lớn nên còn cao hơn sô pha "Thằng bé rất thích chơi xe ô tô!"Má Trương cười đến nheo mắt "Đúng vậy, gần đây phu nhân và Lạc tiểu thư lại mua thêm cho bé không ít xe mới!"Cảnh Tư Hàn gật đầu, nhìn thoáng qua mọi góc trong phòng khách, má Trương thấy, lập tức nói "Phu nhân lên lầu thay quần áo, nói là hôm nay muốn dẫn Dương Dương đi công viên giải trí chơi.""Công viên giải trí?""Đúng vậy, không phải phía đông thành phố mới mở một công viên giải trí khá lớn sao? Lạc tiểu thư nói nhân dịp được nghỉ, có thời gian rảnh nên muốn dẫn Dương Dương đi chơi, phu nhân cũng đi. Nhìn thời gian chắc cũng sắp…" Má Trương nói chưa xong, thì thang lầu đã vang lên tiếng bước Tư Hàn quay đầu, nhìn thấy một lớn một nhỏ mặc quần áo giống nhau, đang đi từ lầu hai xuống, quần yến jean màu xanh phối với áo thun trắng, túi yến jean trước ngực thêu một con vịt màu vàng."Ba!" Cảnh Gia Dịch đi đến nửa đường nhìn thấy Cảnh Tư Hàn, vui vẻ chạy nhanh xuống lầu, biến thành nhảy nhảy như chú cóc Lạc Kim Vũ đã nắm chặt tay bé, nhưng Cảnh Tư Hàn nhìn thấy hành động của bé có chút nguy hiểm, cất bước đi lên đứng ở bậc cầu thang, nhắc nhở "Đi đàng hoàng!"Cảnh Gia Dịch lại nghe không hiểu mấy từ này có ý gì, cuối cùng còn mấy bậc, bé trực tiếp hai nhập thành một, thẳng tắp nhảy xuống. Lạc Kim Vũ sốt ruột la "Cẩn thận", Cảnh Tư Hàn một tay bế con trai, một tay đỡ mông bé."Ba cũng đi công viên giải trí với con nha!" Cảnh Gia Dịch ôm cánh tay ba, nâng đầu nhỏ Tư Hàn còn chưa kịp mở miệng từ chối thì Lạc Kim Vũ đứng ở bậc thang đã trả lời thay anh "Ba rất bận, không có thời gian đâu con! Ngoan, mẹ và bà nội đi với con là được rồi!"Cảnh Gia Dịch nghe xong không vui, miệng nhỏ chu chu lên. Cảnh Tư Hàn xoa nhẹ đầu con trai, nâng đầu nhìn Lạc Kim vì đi công viên giải trí nên Lạc Kim Vũ ăn mặc trang điểm biến hóa thành thiếu mặt trắng như sứ, hai má không đánh tự nhiên hồng, môi căng mọng đỏ hồng, tóc thắt bím chia đều hai bên, đuôi tóc xả trước ngực, nhìn rất giống học sinh cấp đứng ở trên cầu thang, tuy có mang dép lê nhưng lại chỉ cao bằng Cảnh Tư Hàn, tầm mắt hai người lập tức va chạm vào hôm qua mới mượn rượu ôm người ta khóc lóc thảm thiết, hôm nay Lạc Kim Vũ đã đánh trống lảng, cô chuyển mắt nhìn con trai, vươn tay nói "Đi thôi, mẹ bế con đến sô pha ngồi chờ bà nội xuống.""Tư Hàn đã trở lại rồi sao?"Giọng nói của mẹ Cảnh vang lên "Vừa lúc, con lái xe đưa Kim Vũ và Dương Dương đi dùm mẹ cái, mới vừa nãy đang thay quần áo không biết sao thấy chóng mặt quá, cũng không biết có phải bị lên huyết áp hay không nữa?""Chóng mặt?"Lạc Kim Vũ quay người lại, bước nhanh lên cầu thang đỡ mẹ Cảnh đi xuống "Hiện tại mẹ cảm thấy thế nào? Con gọi điện kêu bác sĩ La đến nha, thôi, để con đưa mẹ đi bệnh viện cho chắc!"Cảnh Tư Hàn nhìn Lạc Kim Vũ chạy lại đỡ mẹ mình, ánh mắt đầy quan tâm, trong lòng hơi cảm động, anh cũng lên tiếng "Mẹ đi chậm một chút, để con lái xe đưa mẹ đi bệnh viện kiểm tra!"Mẹ Cảnh nhìn hai người vẫy vẫy tay, cười nói "Mấy đứa cần gì phải làm rối lên như vậy, chỉ chóng mặt có một chút thôi, mẹ nằm nghỉ một lát là hết."Cảnh Tư Hàn nhíu mày "Như vậy sao được, nếu không thoải mái thì phải sớm kiểm tra mới hết bệnh!"Mẹ Cảnh nhìn thằng con ngu ngốc của mình, bực mình gằng giọng, nói "Bệnh cũ của mẹ không phải con không biết, mỗi năm đều kiểm tra sức khoẻ định kỳ, con còn muốn kiểm tra ra cái gì nữa hả?""Chắc là do ăn uống không tiêu thôi, chút nữa mẹ kêu má Trương liên hệ bác sĩ La lại đây một chuyến là được. Con chỉ cần thay mẹ làm tài xế chở hai mẹ con Kim Vũ đi công viên giải trí chơi là được, lăng nhằng làm cái gì?"Lạc Kim Vũ nghe xong, rốt cuộc nhớ tới, sức khỏe của ba Cảnh và mẹ Cảnh cũng không được tốt lắm. Cho nên má Trương rất chú ý ẩm thực hằng thực đơn chế biến mấy món ăn rất là khỏe mạnh, cơ bản không có khả năng xuất hiện tình huống này… Giờ thì cô đã hiểu, hoá ra mẹ Cảnh chỉ muốn tạo cơ hội cho Cảnh Tư Hàn ra ngoài chơi với mẹ con cô."Mẹ, một mình con dẫn Dương Dương đi cũng được, mẹ đừng nhọc lòng làm gì." Lạc Kim Vũ lập tức Cảnh lắc đầu "Hôm nay là cuối tuần, khẳng định sẽ có rất nhiều người, một mình con sao có thể trong thằng bé được? Hai người thay phiên trông coi sẽ tốt hơn."Lạc Kim Vũ còn muốn nói nữa, vừa mở miệng đã bị mẹ Cảnh cắt ngang "Con nghĩ kỹ đi, lỡ như con muốn đi toilet, đến lúc đó ai giữ Dương Dương?""Con..."Mẹ Cảnh vỗ vỗ mu bàn tay của cô "Nghe lời mẹ đi!"Lạc Kim Vũ ôm một tia hy vọng cuối cùng, nhìn Cảnh Tư Hàn, giả cười hai tiếng "Ba Dương Dương bận rộn như vậy, làm sao có thời gian rảnh kia chứ. Đúng không? Mẹ cũng đừng làm khó anh ấy."Cảnh Tư Hàn nghe xong, đáy mắt hiện lên nghi từ đầu cô ta đã giúp anh tìm lấy cớ, nhìn là biết không muốn anh đi Gia Dịch dựa vào trên đùi ba mình, giọng nói rầu rĩ "Ba lúc nào cũng bận, vậy khi nào ba mới có thời gian..."Cảnh Tư Hàn khom lưng bế con trai lên, giọng nam trầm thấp nghe rất quyến rũ "Hôm nay có, hiện tại xuất phát, như thế nào, con có thích không?""Thật sao! Yahoo!" Cảnh Gia Dịch lập tức hoan nói của anh làm mẹ Cảnh ngẩn người, bà chuẩn bị sẵn sàng kịch bản 'cao ngạo hếch cầm ra lệnh cho con trai', kết quả nó một câu cũng chưa cãi lại, đã đồng ý rồi!Lạc Kim Vũ cũng mang một gương mặt không tin, đây là Cảnh biến thái sao?Chẳng lẽ giống đồng hương, cũng là người xuyên không?Cảnh Tư Hàn dùng khóe mắt liếc thấy vẻ mặt 'kế hoạch thất bại' của cô, lại cảm thấy vui vẻ yêu xe từ gara chạy ra khỏi cửa dinh thự nhà họ Cảnh, Mai Uyển nhịn không được ca hát vài câu, má Trương đứng ở bên cạnh, nhìn thấy phu nhân vui vẻ, bà cười nói "Hôm nay tâm trạng của phu nhân thật vui vẻ!"Mẹ Cảnh vỗ vỗ cánh tay của bà, thở dài nói "Tư Hàn rốt cuộc cũng giống một người cha rồi.""Dù sao cũng là cha con ruột, Dương Dương lại ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, sao cậu ấy lại không có chút cảm giác nào được."Má Trương nói, giơ tay đỡ Mai Uyển "Để tôi gọi điện kêu bác sĩ La đến..."Mẹ Cảnh giận liếc bà "Bà còn không biết tôi bị bệnh thật hay giả nữa sao mà còn hỏi?"Nói nói, hai người cười ha hả đi vào nhà.*****************************Xe vững vàng chạy trên Gia Dịch ngồi vào ghế dành cho trẻ em, vui vẻ đá chân qua lại, đây là lần đầu tiên bé đi ra ngoài chơi cùng với ba và nữa còn là đi công viên giải trí cưỡi ngựa nhỏ nha! Đây quả thực là chuyện tốt nhất xảy ra với bé, còn tốt hơn so với việc không mặc tã Kim Vũ cầm bình sữa giữ nhiệt của Cảnh Gia Dịch, ngồi ở bên cạnh nghĩ thầm Thì ra lần trước cô không có nhìn lầm, Cảnh Tư Hàn thật sự gắn ghế dành cho trẻ nhìn bé vui vẻ đến muốn nhảy tưng tưng, ban đầu muốn ngầm thương lượng với Cảnh Tư Hàn, kêu anh bỏ hai mẹ con xuống ngay đầu đường, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm của bé thì cô nói không nên không có quyền lợi cướp đoạt hạnh phúc được ba yêu thương’ của con trai, cho dù cô là mẹ của bé đi chăng Kim Vũ giương mắt nhìn người đàn ông đẹp trai nam tính đang chú tâm lái xe, thở nếu Cảnh Tư Hàn đã đồng ý, thì cô coi như có thêm tài xế đi theo là được. Dù sao mẹ Cảnh nói không sai, nhiều người sẽ tốt hơn, bằng không lỡ như có chuyện gì xảy ra, hối hận cũng không như vậy, cục tức tích tụ trong ngực Lạc Kim Vũ cuối cùng cũng tan biến, trong lòng vui vẻ cũng có tâm trạng chơi đùa cùng bé, hai mẹ con hi hi ha ha, không khí trong xe nháy mắt náo nhiệt hẳn Tư Hàn từ kính chiếu hậu nhìn một lớn một nhỏ mặc đồ giống nhau ngồi đùa vui ở băng ghế sau, bỗng dưng cảm thấy trong lòng vô cùng bình viên giải trí là hạng mục mới nhằm nâng cao đời sống và kinh tế mà chính quyền Thành phố Du vừa mới đề ra, không chỉ có nhiều trò chơi kèm theo thiết bị hiện đại, mà còn có thủy cung, viên bảo tàng... Là một nơi vui chơi giải trí dành cho mọi lứa chừng đi khoảng bốn mươi phút, ba người đã tới mục đích tiến quân ngày hôm Kim Vũ treo bình sữa giữ nhiệt lên cổ Cảnh Gia Dịch, duỗi tay bế bé xuống xe. Cảnh Gia Dịch đứng yên để mẹ giúp mình chỉnh sửa lại quần áo, đôi mắt đen nhánh không chớp mắt nhìn cửa lớn công viên giải trí được làm theo phong cách cổ tích, hận không thể lập tức bay vào Kim Vũ nhét vạt áo vào trong quần, lại vuốt vuốt tóc của bé "Đẹp trai rồi! Đã quay trở lại thành một cậu bé đáng yêu rồi đó!"Cảnh Gia Dịch vừa nghe cô nói " Đẹp trai rồi", lập tức nhịn không được cười tươi, nắm lấy tay mẹ chạy lại cổng lớn "Nhanh lên, mẹ, con muốn cưỡi ngựa nhỏ!""Chậm một chút ~ chậm một chút! Cẩn thận té bây giờ!" Lạc Kim Vũ nắm chặt tay bé, cũng chạy Tư Hàn khóa xe, nhìn hai mẹ con cười ha ha dần dần chạy ra xa, giật mình trong giây lát, thực mau cũng đi nhanh thứ nhất đương nhiên là đi thẳng đến nơi cậu bạn nhỏ Dương Dương mong nhớ ngày đêm ~ Vòng xoay ngựa sánh với những trò khác trong công viên giải trí, thì vòng xoay ngựa gỗ rất ít người lớn, phần đông đều giống Cảnh Gia Dịch, đều là trẻ em lôi kéo theo ba mẹ nhiên có mấy cô gái mười lăm, mười sáu chạy lại chơi, chủ yếu là tự Kim Vũ nắm tay Cảnh Gia Dịch, đứng đợi không bao lâu sẽ đến lượt hai mẹ con, suy xét về tính an toàn, cô lựa chọn ôm bé ngồi chung một con ngựa độ vòng xoay ngựa gỗ không nhanh, khi chuyển động sẽ lên xuống cao thấp phập phồng, Cảnh Gia Dịch bám móng vuốt nhỏ ôm cổ ngựa cười "hi ha" không ngừng, trong miệng còn vui vẻ hét lên "Đi, ngựa nhỏ, đi, đi, đi!"Cảnh Tư Hàn dựa vào vòng bảo hộ đứng ở bên ngoài chờ, liếc mắt đã nhìn thấy hai mẹ con mặc đồ đôi rất bắt mắt, Cảnh Gia Dịch ngồi ở trên ngựa gỗ, quơ quơ tay nhỏ nhìn anh kêu lên "Ba ơi!"Cảnh Tư Hàn bị nụ cười hồn nhiên của con trai lây nhiễm, khóe miệng hiếm khi cong lên, ngay cả đôi mắt đều mỉm cười, anh lên tiếng trở về một câu "Ngồi cẩn thận!"Sao mà bé nghe vào được, mẹ còn ôm bé mà. Vì thế rất nhanh, bé đã quên mất lời của ba, Cảnh Tư Hàn bất đắc dĩ lắc lắc đầu."Đi cùng con trai đến chơi sao?" Bên cạnh vang lên một giọng nam nghe không trầm Tư Hàn quay đầu lại, thấy một người đàn ông có vẻ ngoài hiền lành, hơi nhỏ con hơn so với anh, mơ hồ trả lời "Ừm."Người đàn ông kia cũng không ngại sự lạnh nhạt của anh, ngược lại vô cùng tự quen thuộc mà chỉ vào hai mẹ con trên ngựa gỗ, khoe khoang nói "Đó là vợ và con gái của tôi! Xinh đẹp không? Ha ha ha!"Cảnh Tư Hàn nhìn theo phương hướng anh ta chỉ, khách quan mà nói, nhan sắc của hai mẹ con kia chỉ có thể xem như bình thường, nhưng có lẽ là do tâm trạng tốt, hiếm khi anh trò chuyện cùng người lạ, gật đầu "Đẹp.""Anh em thật tinh mắt nha!" Người đàn ông kia ngửa đầu 'ha ha' cười hai mau, ngựa gỗ của Cảnh Gia Dịch và Lạc Kim Vũ đã di chuyển lại gần anh, cậu bạn nhỏ Dương Dương đã quen dần với tốc độ và độ cao này, lại ỷ vào có mẹ ôm ở phía này lớn mật buông lỏng hai tay, nhìn thấy ba mình, giơ cao hai tay, vẫy vẫy nhìn anh cầu khen ngợi "Ba nhìn con nè!"Cảnh Tư Hàn đang muốn kêu bé chú ý an toàn, bắp tay đã bị người bên cạnh vỗ vỗ, tiếp theo sau nghe được giọng nói đầy kinh ngạc của anh ta "Nhìn không ra nha anh em, cậu em bao lớn rồi? Tôi nhìn còn tưởng rằng cậu còn nhỏ tuổi hơn tôi nhiều đó!""Con gái lớn nhà anh đang học cấp hai hay cấp ba? Thằng con trai lớn nhà tôi chắc cũng bằng tuổi con gái nhà anh, sắp lên đại học rồi, đang cố sức học tập kìa, hôm nay phải học bù nên không có tới..."Cảnh Tư Hàn Nà ní??Hết chương 39
vật hy sinh nữ phụ nuôi con hằng ngày